Phải chấp nhận hiện thực để có thể tận hưởng một đời sống tốt đẹp nhất.
Định chạy vào nhà lấy cái
máy ảnh lưu giữ lại cảnh huy hoàng lộng lẫy hiếm có này để chia sẻ với bạn bè,
nhưng bỗng nhiên tôi chựng lại, hít một hơi thật sâu. Không khí mát lạnh luồn
qua phổi, thanh thoát, trong trẻo đến lạ lùng. Tôi bỗng nhận ra rằng mình cần
phải làm một điều khác: Hãy để những giây phút hiện tại này trôi qua một cách
đầy đủ và trọn vẹn mà không cần thêm bất cứ điều gì – không cần phải chia sẻ,
chụp hình hay đẩy nó lên mạng xã hội làm gì.
Tôi ngước nhìn lại bầu
trời trong ánh bình minh và thầm nhủ với lòng mình: “Giây phút này là đủ rồi.
Khoảnh khắc này tự nó đã đủ đầy rồi.” Thật sự không còn lý do nào hợp lý hơn
khiến tôi phải cảm nhận khác đi.
Hiển nhiên tôi biết rằng
mình không phải người duy nhất trên đời này có cảm giác rằng – Những khoảnh
khắc huy hoàng trong cuộc đời cần phải được chia sẻ, phải nắm giữ chúng lại, chụp
ảnh hay phải tải lên mạng thì mới hoàn chỉnh được. Đó cũng chính là một phần lý
do vì sao các mạng xã hội lại thịnh hành như thế trong đời sống ngày nay.
Rất thường xuyên, chúng
ta cảm thấy những khoảnh khắc hạnh phúc trong đời là chưa đủ chất nếu chưa chụp
ảnh nó, chưa chia sẻ nó với mọi người. Hoặc chúng ta cảm thấy những giây phút hiện
tại trong đời sống là chưa đủ thỏa mãn cho
mình. Vì thế, ta tiêu tốn thời gian tự đánh lạc hướng bản thân bằng cách xem ti
vi liên tục, chơi game, la cà quán xá…. Nó trở thành bản chất thứ hai của chúng
ta là vì mọi người đều quá quen thuộc với cảm giác thời khắc hiện tại chưa xứng
đáng với hiện hữu đầy đủ trọn vẹn của mình!
Cách nghĩ cho rằng giây
phút thực tại chẳng bao giờ đủ đầy cứ ngấm dần vào mọi mặt trong đời sống của
chúng ta…
Chúng ta luôn suy nghĩ về
những thứ sắp xảy ra như thể những gì đang hiện hữu lúc này không đáng để mình
phải trân quý. Ngồi xuống nghỉ ngơi chút
xíu là lập tức ta cảm thấy phải đọc một cái gì đó trên điện thoại, lướt mạng xã
hội hay nhắn tin cho ai đó, cứ như thể thư giãn một chút chưa đủ. Chúng ta khó chịu với những
người làm trái mong muốn của mình như thể họ thực sự là ai không đủ cho
chúng ta. Chúng ta phản kháng lại những
thay đổi trong đời mình, trong các mối quan hệ, trong sự nghiệp bởi vì hình như thực tại không bao giờ đủ. Chúng ta khước từ hoàn cảnh,
con người và thậm chí cả bản thân mình vì thấy chẳng có cái gì đủ với mình tại lúc
này và ngay ở đây cả.
Nếu chúng ta biết chấp
nhận hiện tại cũng như mọi người, mọi vật hiện hữu trong hiện tại này là đủ
đầy, thì sao nhỉ?
Nếu chúng ta chấp nhận
rằng giây phút hiện tại sắp trôi tuột đi ngay bây giờ và thấy những giây phút
phù du ngắn ngủi mình đang tận hưởng lúc này là đủ đầy mà chẳng cần phải chia
sẻ, nắm bắt hay thay đổi nó, thì sao nhỉ?
Hãy suy tư về điều
này…
Ngay tại đây, ngay bây
giờ là đủ rồi.
Chuyện gì xảy ra nếu ta
bắt đầu hành động với tinh thần như thế?
Tôi thường quên ngưng lại
và quên trân trọng giây phút hiện tại như chính nó. Vì thế tôi tạo ra một cách
để trợ giúp mình thực hành trân quý thực tại. Tóm lại, tôi thường chủ động nhắc
nhở bản thân….
-
Giây phút hiện tại mình đang có là đủ đầy lắm rồi.
- Tình huống như vậy là đủ đầy rồi
- Những con người này đã đủ đầy rồi
- Mình như vậy là đủ đầy rồi.
- Tình huống như vậy là đủ đầy rồi
- Những con người này đã đủ đầy rồi
- Mình như vậy là đủ đầy rồi.
Bất kỳ lúc nào thấy mình
nghĩ khác đi, tôi sẽ ngưng lại và tự nhắc mình (tôi giữ chúng trong một tờ giấy
gập lại trong ví). Rồi tôi hít một hơi thật sâu và mang sự chú tâm của tôi trở
về với thực tại.
- Nếu bạn lo lắng thái quá về chuyện sắp xảy ra, dù là chuyện gì đi nữa, bạn sẽ bỏ qua và quên mất vẻ đẹp của những gì đang diễn ra quanh mình. Ngay lúc này mới là cuộc sống. Đừng đánh mất nó.
- Học bỏ qua những thứ khác đi, nhắc mình đã có diễm phúc biết bao khi được trải nghiệm những giây phút của thực tại. Bạn càng trân quý thực tại, nó càng trở nên tươi đẹp hơn.
- Ngưng vội vã. Hãy hít thở. Ý thức mình đang ở đâu. Bạn đang hiện hữu ở chính cái nơi bạn phải hiện hữu, ngay tại khoảnh khắc này. Từng bước đi, từng trải nghiệm đều cần thiết.
- Người giàu có nhất không phải là người sở hữu nhiều nhất mà là người truy cầu ít nhất. Giàu có là ở tại tâm. Ít muốn và biết đủ, trân quý thực tại nhiều hơn!
- Đừng so sánh mình với người khác. Tất cả mọi người đều cần thời gian để đi hết đoạn đường của mình. Chú tâm vào thực tại, vào từng giây phút, trải nghiệm ngay lúc này.
- Hãy có mặt ở đây, trong lúc này. Có biết bao niềm vui trong một cuộc trò chuyện cởi mở, một nụ cười mộc mạc, một cái ôm chân thành hay một người bạn chân thành, ngay ở đây, ngay lúc này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét