Một hôm người
ta nhìn thấy ông Nasrudin ngồi giữa chợ nước mắt nước mũi chảy ròng ròng và trước
mặt ông là một giỏ ớt thật to. Mỗi lúc ông lại đều đặn đưa tay vào giỏ lựa một
trái ớt bỏ vào miệng nhai rồi ông lại kêu khóc thật to,không kiềm chế được.
Những người đi ngang thấy vậy hỏi: Nasrudin ông đang làm gì thế, ông có điên không?. Nước mắt nước mũi vẫn tuôn chảy, ông nói giọng thều thào: “tôi cứ muốn ăn những trái ớt này vì hy vọng rồi sẽ tìm ra một trái ớt ngọt”
Thế đấy, lòng ham muốn sẽ không bao giờ chịu học hỏi, nó sẽ không bao giờ khôn ra! Kể cả những khi nó không thu đạt được lợi ích gì cả ngoại trừ sự khổ đau. Lòng ham muốn vẫn cứ lì lợm theo đuổi mục đích riêng của nó. Thái độ chạy đuổi không biết mệt mỏi theo những ham muốn ấy khiến người ta có thể làm những việc rất lạ lùng và điên rồ.
Lòng ham muốn
là sợi dây trói buộc chúng ta vào bánh xe của khổ đau. Và dù chúng ta thấy
rõ được chúng mang tới khổ đau nhưng không tài nào thuyết phục được mình buông
bỏ để thoát ra được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét