Mưa Sài Gòn


Hôm qua có một người hỏi tôi mưa Sài gòn có lâu không. Mưa Sài gòn to nhưng rất chóng tạnh. Đó là một trong những điều đáng yêu nhất còn sót lại của thành phố đông đúc nhất Việt nam này. Mưa to, mịt mờ, những cơn gió mạnh làm ngả nghiêng những cành cây lớn, gió đập vào cửa sổ mang theo những giọt nước mưa luồn lách qua khe cửa. Mưa giận dữ trút nước trên những mái nhà, những con phố. Mưa và gió khiến cho những chiếc xe gắn máy nghiêng ngả trên đường. Rồi mưa tạnh. Bầu trời trong sáng trở lại sưởi ấm mọi thứ khô ráo. Những khoảnh khắc ấy đôi khi rất mau. Mưa sang nắng và nắng sang mưa, đỏng đảnh như một thiếu nữ mới lớn.
Nếu bạn có dịp sống ở những tòa nhà cao tầng bạn sẽ chứng kiến được sự di chuyển của những cơn mưa vội vàng chóng vánh. Nơi bạn đứng trời vẫn còn khô ráo nhưng phía chân trời xa kia, những chung cư cao tầng đã mờ mịt trong một lớp mây mưa màu xám nhạt, đậm tùy theo tốc độ của gió. Những cụm mây xám di chuyển rất nhanh do bị những cơn gió mạnh cuốn đi. Rồi thì từng giây một, cái màu xám kia dần dần tiến gần đến bạn hơn, gió thổi ngày càng mạnh hơn, đáng sợ hơn. Nếu thò mặt ra cửa sổ lúc này, bạn sẽ thấy mùi hơi nước nồng nồng mang theo từ gió, mát lạnh! Và rồi cái màu xám kia chạm vào bạn. Đó là lúc bạn cảm nhận thấy mưa tại nơi mình đứng. Với bạn, mưa mới chỉ bắt đầu từ giây phút đó mặc dù bạn biết rằng mưa đã có mặt từ xa kia trước đó.
Hồi nhỏ tôi đã từng chứng kiến một cơn mưa mà bên này đường người ta mặc áo mưa còn bên kia đường cách 3m mọi thứ vẫn khô ráo và chẳng ai mặc áo mưa cả. Tất cả mọi người đều dừng lại ở ranh giới này. Phải chăng đó chính là điểm dừng của mưa?
Mưa. Mưa như trút nước. Trời đất mờ mịt giận dữ, những tán lá cây run bần bật rũ rượi hứng nguồn nước của bầu trời. Nước dưới đất vội vã thoát xuống các cống rãnh, như để trốn cơn mưa.
Rồi mưa bỗng tạnh, mặt trời lại lững thững ló ra khỏi đám mây xám nhạt, bầu trời trong xanh trở lại chỉ trong một thoáng. Những ngôi nha xa xa in rõ mồn một trên nền trời. Sau cơn mưa, mọi thứ như được  rửa sạch. Trong trẻo và khô ráo. Mưa mà như thể chưa bao giờ có mưa! Thỉnh thoảng một vệt cầu vồng nhạt vắt vẻo qua nền trời.

Tôi yêu những cơn mưa Sài gòn vì cái sự “phổi bò” của nó. Giận dữ đấy nhưng rồi qua đi rất nhanh, như chưa hề có cơn mưa xảy ra. Nó không bắt bạn phải chờ đợi quá lâu. Nó sẽ tạnh ngay, để lại một không gian trong trẻo, mát rượi cho những ai muốn thật sự cảm nhận nó.!
Cuộc sống của chúng ta cũng vậy thôi. Sẽ có những lúc chúng ta rất giận dữ, buồn bã. Chúng ta trách móc cuộc đời, ân hận về điều này điều kia. Xin hãy nhớ rằng mọi cơn giận dữ, mọi sự buồn bực chỉ là nhất thời, rồi chúng sẽ đi qua như những cơn mưa, không để lại dấu vết. Hãy yêu quí những giây phút hiện tại, trân trọng “lúc này đây” để sống trọn vẹn thay vì dành thời gian và năng lượng để oán trách, chỉ trích hờn giận bản thân hay một ai đó.  Nếu giữ cho tâm luôn sáng và thanh thản, cuộc sống sẽ đẹp rạng ngời như Sài gòn sau những cơn mưa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thiền Hành (Walking Meditation)

99% kinh nghiệm về thiền tập của tôi là thiền tọa (ngồi thiền), lưng thẳng như mũi tên, trong tư thế 7 điểm của đức Phật Tì Lô Giá Na và...