Sáng nay chia sẻ chủ đề “Trí tuệ cảm xúc” cho học viên. Mọi người thảo luận về khái niệm cảm xúc, cách nhận thức bản thân và làm chủ bản thân. Rồi thì câu hỏi đặt ra là cuộc sống sẽ như thế nào nếu tất cả mọi người đều vô cảm.
Một bài báo nào đó đã từng nói sẽ thật đáng sợ thay khi xã hội và con người vô cảm trước cái xấu, cái ác, và mặc nhiên xem cái xấu, cái ác trở thành bình thường trong đời sống. Còn tôi thì tự hỏi có đáng sợ không khi xã hội quay lưng thờ ơ với cái đẹp, khi số đông con người vô cảm trước một tác phẩm nghệ thuật, một bản nhạc hay, một hành vi thánh thiện. Mọi tình yêu và trân trọng dành cho cái đẹp, điều thiện được xem là dở hơi.
Tình cờ lang thang trên mạng xem được một video clip về bài hát “giai điệu hạnh phúc” (the Sound of Music). Bài hát được tái hiện lại một cách sáng tạo theo phong cách pop rock và được chơi giữa một nhà ga công cộng. Rất nhiều trẻ em đã nhảy múa hồn nhiên giữa sân ga và rồi hoạt động ấy lan tỏa đến cả người lớn, họ cũng bỏ hành lí, túi xách xuống đất để cùng tham gia nhảy múa hồn nhiên trong tiếng nhạc vui nhộn. Những gương mặt rạng ngời không chút lo âu muộn phiền, những nụ cười hạnh phúc…! Tất cả mọi người đều mong muốn hạnh phúc và chia sẻ hạnh phúc. Hạnh phúc được nhân đôi khi nó lan tỏa. Cái đẹp trở nên đẹp hơn khi nhiều người trân trọng và gìn giữ nó.
Nếu có ai đó làm chuyện tương tự như thế ở một nha ga của Việt nam thì chắc hẳn sẽ bị xem la một “vật lạ”, không bình thường và sẽ có rất ít người dám tham gia nhảy nhót trong “Giai điệu hạnh phúc” ấy.
Mong sao cuộc sống có nhiều giai điệu hạnh phúc và mỗi con người là những nốt nhạc vui trên khuông nhạc cuộc đời. Mong sao xã hội đừng quay lưng lại với cái đẹp và điều thiện.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét