5 bước thưởng thức một tách trà chánh niệm


 “Ai đang thưởng trà?” – Hãy hỏi chính bạn câu hỏi này với mỗi ngụm trà. Khi thấy mình đang nghĩ đến một ai đó, hãy buông ý nghĩ về người ấy xuống. Đôi lúc, bạn cần được nghỉ ngơi, tách rời khỏi câu chuyện của họ. Nếu không, tách trà của bạn sẽ chẳng còn chút gì thư giãn nữa.

Thường xuyên tự đối thoại trong tâm những câu chuyện về trách nhiệm, nghĩa vụ này khác của bản thân khiến ta mòn mỏi. Phải, chúng ta có thể là cha là mẹ, là bác sĩ, là nhân viên, là người phục vụ v.v.. nhưng trong cốt tủy, chúng ta hơn như thế nhiều. Ta là “những con người biết thở” như nhà thơ Rumi từng nói. Dù câu chuyện đời bạn là gì đi nữa, bạn luôn luôn quan trọng hơn câu chuyện ấy. Hãy kết nối và luôn kết nối với con người biết thở của bạn khi bạn thưởng thức trà.
“Chỉ là như vậy,” hãy nhắc nhở mình trong mỗi ngụm trà. “Chỉ là như vậy.” Hãy ngồi xuống và hít thở nhẹ nhàng như một bông hoa trên đồng cỏ đang đón nắng mặt trời.
Nếu đã từng nghe bài giảng của thầy Thích Nhất Hạnh, chắc chắn bạn sẽ chứng kiến những yếu tố của thiền trà. Trong lúc giảng bài, Thầy thường ngừng lại và rót một tách trà. Rồi Thầy chậm rãi nâng chén trà trên tay, từ tốn thưởng thức từng ngụm trà trước sự chứng kiến của hàng trăm học trò đang quan sát từng cử động của thầy. Đôi lúc, thầy nâng tách trà bằng cả hai tay, thể hiện sự chú tâm hoàn toàn vào nơi tách trà ấy.
Thầy hoàn toàn buông thư khi thưởng trà. Thầy chẳng hề dùng thời gian uống trà để chuẩn bị một bài giảng kế tiếp. Một sự thư giãn thật sự như vậy còn hiệu quả hơn nhiều lần so với việc sử dụng thời gian để suy nghĩ kế tiếp mình phải làm gì. Khi tách hẳn ra khỏi ý niệm, dù chỉ giây lát, bạn sẽ bước vào những tầng tâm thức sâu hơn của chính mình. Điều này cho phép bạn được nói, được di chuyển và hành động chân thật với chính mình.
Thầy làm được như vậy trước sự chứng kiến của hàng trăm môn sinh. Hãy thử xem bạn có thực hiện được như vậy với ai đó (hoặc một mình) khi thưởng trà không. Đây là 5 bước bạn có thể thử khi tách trà thơm nóng của bạn đã sẵn sàng:

1.  Dừng lại
Dành một chút thời gian bên tách trà của bạn trước khi thưởng trà. Bạn hãy xem lúc này chính là một thời xả thiền cũng như chính là lúc buông thư nghỉ ngơi. Ngay cả nếu bạn đã tọa thiền vào buổi sáng thì lúc 3 giờ chiều, bạn cũng cần một chút buông thư. Với một vài hơi thở trong chánh niệm, bạn có thể kết nối lại với không gian tọa thiền lúc sáng.

2.   Cảm nhận mối tương liên trong bản thể của tách trà (Thầy Thích Nhất Hạnh gọi là Giáo lý Tương Tức – mọi vật tồn tại nhờ tương quan với nhau.)
Hãy quán sát sự tương liên của những giọt mưa, ánh nắng mặt trời và đất đai mà tạo ra được ngụm trà thơm này, rồi đôi tay của những người nông dân trồng trà, hái trà, chuẩn bị trà, đóng gói trà, vận chuyển và phân phối trà. “Cả một vũ trụ được nhìn thấy trong một bông hoa,” Thầy đã viết như thế trong tác phẩm Tâm Tình với Đất Mẹ (Love Letter to the Earth). Cách nhìn thế giới như thế thật nhẹ nhàng và cũng là cách để thực tập nhìn mọi vật với cùng một nhãn quan, kể cả người đang ngồi thưởng trà chung với bạn.

3.  Cảm nhận mối tương liên trong bản thể của chính bạn.
Toàn bộ hạnh phúc, bất hạnh hay những căng thẳng lo âu của bạn đều do thái độ sống và quan điểm của bạn mà ra cả. Trạng thái tâm của bạn lại ảnh hưởng đến sự cảm nhận của người khác về bạn ra sao. Xả bỏ bớt quan điểm và thành kiến đi. Hãy cảm nhận sự căng thẳng đang tan biến dần. Hãy để nó lạc trôi, cảm nhận nó đang rơi xuống mặt đất.

4.   Thưởng thức những ngụm trà đầu tiên.
“Ngay bây giờ và ở đây, thưởng thức giây phút thực tại là công việc quan trọng nhất của bạn,” Thầy đã nói thế trong Giáo Lý Tương Tức. Hãy để hương thơm của tách trà lấp đầy tâm trí bạn cho đến khi không còn nơi nào để chứa đựng những ý nghĩ nữa. Hãy biến tâm trí chất đầy niệm tưởng trở thành một tâm trí lấp đầy vị trà thơm.

5.  Buông thư và mở rộng tâm thức.
Hãy giữ thinh lặng khi nhấp những ngụm trà đầu tiên. Quan sát sự mở rộng tâm thức đưa những lo lắng, trở ngại nhất thời của chúng ta vào trong mối tương liên. Khi thư giãn, bạn sẽ thấy mình sáng tạo hơn, tích cực hơn và có thể nhận ra nhiều khả năng để giải quyết các tình huống hơn. Hãy xem thời gian thưởng trà là một phần quan trọng và là phần hiệu quả trong một ngày của bạn. Nếu có thể thoát ra khỏi những khuôn mẫu và những mô thức đang đóng bao bạn dù chỉ trong giây lát, bạn sẽ quay lại với công việc của mình với một tâm thức sảng khoái tươi mới hơn.

Những khoảng buông thư ngắn để thiền định trong một ngày có tác dụng như các van áp xuất làm trống đầu óc và giúp bạn tìm được tự do. Vì vậy nếu bạn có thể áp dụng 5 bước này vào những hoạt động khác trong đời sống hàng ngày, chẳng hạn như khi dùng cơm tối, khi rửa bát đĩa hay ngay cả khi ngồi trên xe bus, đó đều là những cơ hội rất tốt để thực hành buông thư và tĩnh lặng.


Joseph Emet | tháng 9, 2017 - Chân Như chuyển ngữ


10 thói quen làm hỏng hạnh phúc



Theo lẽ tự nhiên, ai cũng mong hạnh phúc, ai cũng né tránh sự sợ hãi và muốn kiến tạo một đời sống thoải mái dễ dàng. Ngày mỗi ngày, mỗi người có những lựa chọn chi phối cách ta nghĩ và cảm về bản thân. Chúng ta thường tin rằng đưa ra những quyết định xác đáng sẽ mang mình đến gần với trạng thái hạnh phúc hơn. Vấn đề ở chỗ những chọn lựa của chúng ta đôi khi thực ra lại làm gia tăng lo lắng và trầm uất. Chúng ta sa vào những thói quen làm tổn thương chính mình và hủy hoại những cơ hội để có được hạnh phúc dài lâu.
Bạn có thể học cách chấm dứt những dằn vặt muộn phiền và tìm lại niềm vui mỗi ngày nếu loại bỏ được 10 thói quen xấu:
1.      LUÔN SO SÁNH MÌNH VỚI NGƯỜI KHÁC
Ham muốn so bì mình với người khác quả thật rất mạnh mẽ. Cảm giác thỏa mãn của chúng ta bị chi phối mãnh liệt bởi khuynh hướng thích và muốn so sánh. Như bác sĩ Howard Cutler, đồng tác giả với Đức Dalai Lama trong cuốn sách “Sống Hạnh Phúc” từng nói rằng khi chúng ta so sánh mình của hôm nay với mình của hôm qua và thấy mình giàu có hơn, thế là ta thấy hạnh phúc.  Chẳng hạn khi thu nhập của chúng ta tăng từ 50 ngàn USD lên 60 ngàn USD một năm thì ta thấy vui, tuy nhiên không phải con số tuyệt đối làm ta vui. Chả mấy chốc khi đã quen với thu nhập mới rồi, chúng ta không còn vui như trước nữa. Thậm chí nếu phát hiện ra người hang xóm vừa được thăng chức và có thu nhập cao hơn thu nhập của mình 1,000 đô là hạnh phúc dường như biến mất và người ta bắt đầu khó chịu bực mình.  Như thế chúng ta có thể thấy cảm giác mãn nguyện với cuộc sống của mình rất tùy thuộc vào việc ta so sánh mình với ai. Hạnh phúc của chúng ta liên tục bị thách thức bởi những so sánh triền miên với người này người kia và phần lớn mọi so sánh đều gây ra những cảm xúc tiêu cực như phiền não, tức tối và đau khổ.
2. KHÔNG BIẾT TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ
Những lúc bạn thấy anh đồng nghiệp nọ được sống trong một khu chung cư cao cấp, lái xe hơi sang trọng trong khi bản thân mình chỉ sống trong một căn hộ chung cư bình thường 2 phòng ngủ, đi làm bằng xe máy, đôi khi bằng ôm Uber thì cũng đừng chua xót. Hãy nhắc nhớ mình rằng 1/5 dân số trên quả địa cầu này còn đang vật lộn với từng bữa ăn hàng ngày và sinh sống trong những túp lều tạm bợ, không có một đôi giày tử tế để mang.
Hãy vun bồi lòng biết ơn vì lòng biết ơn sẽ thay đổi cuộc sống của bạn. Lòng biết ơn chuyển dịch sự tập trung của bạn vào những cái bạn đang có và bạn sẽ nhận thấy cuộc sống này biết bao đầy đủ và trọn vẹn thay vì xăm soi vào cái mình đang thiếu thốn.  Dù bạn có thành công cỡ nào đi nữa, nếu bạn không biết trân quý những gì mình đang có thì sẽ không bao giờ bạn biết đủ. Lòng biết ơn giúp bạn sống bình yên hơn, bền bỉ hơn và biết quan tâm đến người khác hơn.
3.      ĐỂ  SỢ HÃI VÀ THÙ HẬN CHI PHỐI
Sợ hãi và lo âu có thể làm chúng ta bị tê liệt. Sợ hãi thất bại sẽ cản bạn thực hiện những hoài bão của mình. Sự thù ghét cũng vậy, nếu để nó điều khiển và gặm nhấm, lòng người sẽ chua chát và đầy hậm hực. Những trải nghiệm chua sót trong quá khứ có thể làm bạn đau đớn, nhưng ra quyết định dựa trên thù hận sẽ lấy đi khả năng tập trung vào những điều thật sự ý nghĩa với bạn trong cuộc sống. Sân hận làm tổn thương chính bạn và hạnh phúc của bạn. 
Vì thế hãy ngừng bám víu vào sợ hãi và hận thù. Thực tập thiền có thể giúp bạn xả bỏ bớt những cảm xúc tiêu cực  và giúp bạn có thời gian suy nghiệm lại cách hành xử của bạn đối với người khác. Đừng bao giờ để hận thù bao trùm lên đời sống của bạn.
4.      TẬP TRUNG VÀO QUÁ KHỨ VÀ TƯƠNG LAI
 Nếu tâm thức của bạn bị kinh nghiệm quá khứ hoặc những dự tính tương lại choán chỗ, bạn sẽ mất cơ hội dành cho hiện tại. Quá khứ không thể sửa chữa. Tương lai thì chưa đến. Hãy chú tâm vào hiện tại, nhận biết đầy đủ ngay nơi này, ngay ở đây. Không nhận biết điều này, chúng ta sẽ để đời sống trôi qua uổng phí vô ích. Đoái nghĩ về quá khứ có nghĩa là để cho chuyện không thay đổi được đè nặng lên mình. Toan tính về tương lai thường là vì bạn có những lo lắng về những gì sắp xảy ra và về khả năng xử lý vấn đề đó của mình. Nhiều nghiên cứu cho thấy những người chú tâm vào hiện tại sống hạnh phúc hơn và cảm thấy có thể kết nối tốt hơn với người khác.  
5.      CỐ GẮNG KIỂM SOÁT NHỮNG THỨ KHÔNG THỂ
Bỏ ra cả đống thời gian và công sức để hoạch định điều này điều kia chỉ để nhận ra rằng cuộc sống cứ rẽ sang một lối đi khác không hề  theo mong muốn của ta. Thật bực mình biết bao. Bạn sẽ tự nhủ: “Mình đâu có muốn mọi sự đi theo hướng này!” Dường như bất công quá phải không? Vì bạn đã tốn bao sức lực để tính toán hoạch định này nọ.
Hãy học cách bỏ qua đi!  Bạn phải hiểu rằng không phải lúc nào trong cuộc sốngb ạn cũng là người cầm bánh lái. Tiêu tốn biết bao thời gian, sức lực để kiến tạo những thứ hoàn hảo rồi cố sức dự đoán thế gian quanh mình, song trớ trêu thay, đời sống đâu có luôn theo ý ta. Vậy  hãy học cách bỏ qua!
Thường thì khát khao kiểm soát mọi thứ khởi sinh từ sự lo lắng và sợ hãi. Ta tin rằng nếu mình mà không kiểm soát thì những chuyện tệ hại nhất sẽ xảy ra. Đến một lúc nào đó bạn sẽ đánh nhau với cả vũ trụ và tự hành hạ mình trong nỗi bất hạnh. Thay vì cố gắng kiểm soát mọi sự, hạy cứ để đời sống vận hành tự nhiên theo cách của nó. Bạn hãy cảm nhận sự tự do thoái mái khi buông tay khỏi những thứ không thể kiểm soát.
6. TẬT ĐỔ LỖI CHO NGƯỜI KHÁC
Luôn đổ lỗi cho người này, người khác gây ra phiền toái cho mình là một thói quen rất tệ hại, nó tổn thương chính bạn và những người xung quanh. Khi đổi lỗi cho người khác, ta chối bỏ trách nhiệm với hành vi và cảm xúc của mình. Mình đổ lỗi cho người khác vì không muốn nhìn nhận phần lỗi của mình và cũng là cách để mình cảm thấy nhẹ lòng hơn khi có chuyện không như ý xảy ra. Đổ lỗi cho người khác để chối bỏ sự ân hận, hối tiếc. Nếu bạn không ngừng làm tổn thương người khác và từ chối chịu trách nhiệm với những gì xảy ra với mình, đừng mong có hạnh phúc dài lâu.
7. CHẤP BÁM VÀO CỦA CẢI VẬT CHẤT
Một cái xe hơn rất ngầu rất xịn đâu có yêu thương bạn như bạn yêu thương nó. Một cái túi hay cái đồng hồ đắt tiền đâu có mang lại cho bạn cảm giác thỏa mãn dài lâu. Mà ngược lại chúng có thể làm gia tăng lo lắng  và sức ép lên bạn nếu điều kiện tài chính của bạn có hạn hoặc bạn còn đang nợ thẻ tín dụng ngập đầu.
Khi lái cuộc sống của mình vào chuyện tiền bạc và các điều kiện vật chất, bạn bỏ quên những thứ mang lại chân hạnh phúc cho mình. Tiền bạc có thể hỗ trợ chăm sóc mình và những người thân nhưng khi chỉ chăm chăm lo chuyện làm giàu, chuyện tiền bạc, vơ vét tích lũy của cải, chúng ta sẽ quên lãng tầm quan trọng của những giá trị tinh thần vốn mang lại cho ta niềm vui và hạnh phúc lâu dài và đích thực. Bạn hãy cố gắng tìm thấy sự cân bằng trong cuộc sống. Của cải không mua được hạnh phúc dài lâu. Hạnh phúc bền vững không đến từ bên ngoài, nó là thứ đến từ bên trong bạn.
8. GIAO DU VỚI NHỮNG NGƯỜI TIÊU CỰC.
Giao du với những người nói, nghĩ và hành động tiêu cực sẽ lấy đi hạnh phúc của bạn rất nhanh. Người tiêu cực hút hết niềm vui trong cuộc sống. Hãy nhớ rằng tiêu cực rất dễ lây lan. Và nếu không cẩn thận, bạn sẽ nhiễm phải tâm trạng bi quan, chán chường.
Hãy cảnh giác những người hay nói chuyện tiêu cực, thị phi, chê bai người này người khác. Tốt nhất nên hạnh chế giao du với họ.
9.  ĐỂ  THÓI TRÌ HOÃN LÀM TIÊU TAN NHỮNG ƯỚC VỌNG.
Đa phần chúng ta hay tìm lý do này lý do kia để trì hoãn những việc cần phải làm hoặc để đến phút cuối mới chịu làm. Sự trì hoãn này làm hỏng hạnh phúc dài lâu của bạn vì bạn sẽ mất đi rất nhiều thời gian và sức lực quý giá mà đáng ra bạn có thể sử dụng để theo đuổi những mơ ước và mục tiêu của cuộc đời.
Khi nhìn lại bạn sẽ bức xúc và khó chịu kinh khủng khi thấy mình sử dụng thời gian và sức lực phí phạm như vậy. Hãy bắt đầu ngay và luôn, đừng kiếm cớ trì hoãn nữa!
10. KHÔNG NGỪNG OÁN TRÁCH BẢN THÂN
Tự kiểm lại bản thân là điều cần thiết để nhìn lại những khuyết điểm mình đã mắc phải và tự hoàn thiện. Tự ý thức được về những khiếm khuyết của bản thân để thay đổi là điều quan trọng. Cái tôi to đùng sẽ không đưa bạn đi tới đâu cả. Tuy nhiên nếu bạn thường xuyên oán trách lên án bản thân thì cũng không hay ho gì. Thói quen luôn suy nghĩ tiêu cực về bản thân sẽ làm chính bạn bị tổn thương và bào mòn sự tự tin, khiến bạn trở nên yếm thế, tự ti, buồn chán.
Nên kiểm nghiệm lại xem tại sao bạn quá nghiêm khắc với bản thân như vậy. Bạn thất vọng với chính mình vì bạn không thể làm gì nên hồn hay vì kỳ vọng, đánh giá của người khác ảnh hưởng lên bạn? Bạn tự giằng xé mình vì sợ làm người khác thất vọng hay vì sợ những gì người khác nghĩ về mình?
Hãy dành thời gian kết nối với chính mình. Bạn thực sự mong muốn điều gì? Bạn muốn trở thành người như thế nào? Đam mê, yêu thích của bạn là gì? Hãy tìm ra cách để là chính mình và biết yêu quý trân trọng chính mình. Đừng để quan điểm, đánh giá hay phán xét của người khác ảnh hưởng quá nhiều lên bạn. Hãy nhớ rằng chìa khóa dẫn đến hạnh phúc đích thực là sự từ ái thân thiện với chính mình và với người khác.
Deep Patel | May 2017 | Chân Như lược dịch.


Thầy nói về sự khổ đau

Đừng nên sợ khổ đau. Chỉ nên sợ một thứ duy nhất, đó là không biết cách chuyển hóa khổ đau. Hóa giải nỗi đau cũng là một nghệ thuật. Nếu ta biết cách chịu đựng nỗi khổ thì khổ đau sẽ vơi bớt và ta không còn sợ hãi những nỗi quặn đau bên trong nữa. Năng lượng của chánh niệm sẽ giúp ta nhận biết, chấp nhận và vỗ về sự hiện diện của nỗi đau, và chính điều này cũng đã mang đến chút khuây khỏa rồi.

Khi một cảm giác buồn đau khởi phát, thường ta ráng sức đè nén nó. Chúng ta không thấy thoải mái khi khổ đau xuất hiện và luôn muốn né tránh hoặc che dấu nó. Tuy nhiên, là những người thực tập chánh niệm, hãy để nỗi đau đó hiện hữu để có thể nhận diện rõ ràng nỗi đau và ôm nó vào lòng. Điều này sẽ mang lại cho ta sự chuyển hóa và khuây khỏa. Việc đầu tiên phải làm là biết chấp nhận khổ đau. Khi nhận diện và chấp nhận những cảm xúc đau khổ phiền não như thế, ta sẽ bắt đầu cảm thấy bình yên hơn. Khi hiểu rằng khổ đau cũng là thứ giúp con người trưởng thành hơn, ta sẽ bớt sợ hãi nó hơn.
Khi đối diện khổ đau, hãy mời gọi một nguồn năng lượng khác từ đáy sâu tâm thức: đó chính là nguồn năng lượng của chánh niệm. Chánh niệm có khả năng an ủi vỗ về nỗi đau. Chánh niệm sẽ nói rằng: Chào bạn, nỗi đau của tôi! Đây chính là thực hành nhận diện khổ đau. Xin chào nỗi đau của tôi. Tôi biết bạn đang ở đây và tôi sẽ chăm sóc an ủi bạn. Bạn không cần phải sợ hãi.
Giờ đây trong tâm thức của ta có hai nguồn năng lượng: nguồn năng lượng của chánh niệm và nguồn năng lượng của khổ đau. Công năng của chánh niệm đầu tiên là nhận biết và sau đó an ủi vỗ về nỗi đau bằng sự dịu dàng và tình thương. Bạn hãy sử dụng hơi thở trong chánh niệm để thực hiện điều này. Khi thở vào, bạn hãy thầm nói: Xin chào nỗi đau của tôi. Khi thở ra, bạn hãy nói: Tôi đang ở đây với bạn. Hơi thở của chúng ta hàm chứa trong nó nguồn năng lượng của nỗi đau, vì vậy khi chúng ta hít thở trong sự dịu dàng và từ ái, chúng ta cũng vỗ về an ủi nỗi đau bằng sự dịu dàng và từ ái.
Khi đối diện khổ đau, bạn hãy có mặt ở đó với nó. Đừng nên bỏ chạy hay lẩn tránh nó. Chúng ta chỉ đơn giản nhận diện nỗi đau và vỗ về nó mà thôi, cũng tựa như một bà mẹ âu yếm bồng ẵm đứa con thơ đang khóc trong tay. Khi em bé được mẹ ôm ấp, nó cảm nhận được sự bình yên và lập tức bớt đau đớn mặc dù người mẹ chưa biết chính xác đứa con mình đang gặp trở ngại gì. Chỉ một việc người mẹ âu yếm vỗ về em nhỏ là cũng giúp nó bớt đau rồi. Chúng ta không cần biết đau khổ sinh ra từ đâu. Chỉ cần vỗ về nó, như vậy cũng đủ mang tới sự an ủi nguôi ngoai rồi. Rổi khi nỗi đau dần lặng xuống, ta biết rằng mình sẽ vượt qua nó.
Khi quay về chính mình với nguồn năng lượng của chánh niệm, ta không còn sợ hãi bị nguồn năng lượng của khổ đau chi phối nữa. Chánh niệm cho ta sức mạnh để nhìn thấu bên trong, để hiểu và thương.

 Trích tác phẩm Nghệ Thuật Sống, Thích Nhất Hạnh| Chân Như chuyển ngữ

Độ Lượng

Hận thù chẳng để làm gì
Matthew Flickstein, Gina Sharpe  |Chân Như biên dịch|



Phương pháp đối trị hận thù là tâm vị tha độ lượng. Phần lớn mọi người đều cảm thấy hết sức khó khăn để tha thứ cho một ai đó đã từng làm mình tổn thương nặng nề. Vì sao phải tha thứ cho họ? Cho dù đôi lúc chúng ta làm người khác tổn thương khi nổi điên với họ, nhưng hãy nhớ rằng bao giờ chúng ta cũng là người chịu đau khổ thiệt thòi nhiều nhất khi khởi tâm sân hận. Nuôi dưỡng hận thù cũng giống như gắp cục than nóng đỏ ném vào người khác – dù có trúng người đó hay không, chúng ta bị bỏng trước. Vì không muốn nguôi ngoai thù hận, cảm giác đó sẽ mắc kẹt mãi và thiêu đốt tâm ta.

Tha thứ không có nghĩa là quên đi. Khi tha thứ, chúng ta vẫn khắc ghi bài học nằm lòng, nhưng không lưu giữ lại những nỗi đau tinh thần đeo bám vào ký ức. Tha thứ không có nghĩa là chúng ta bỏ qua những hành vi tồi tệ hay nguy hiểm của người khác, nó cũng không có nghĩa là chúng ta phải từ bỏ công lý hoặc phải khước từ quyền được đối xử trân trọng hơn trong tương lai.

Bạn có thể hỏi: “Tôi là ai mà phải tha thứ cho người khác (hoặc cho chính mình) về những hành vi tồi tệ đã phạm phải trong quá khứ? Sao tôi có quyền làm như vậy?” Quyền tha thứ chẳng qua là mặt bên kia của quyền được phép nổi sân hận. Một người cũng có thể tự hỏi: “Tôi có quyền gì để nổi giận như thế?” Đó là chọn lựa của mỗi người.

THỰC HÀNH LÒNG VỊ THA

Thực hành lòng vị tha gồm ba phần: mong người khác tha thứ cho mình, tự tha thứ cho chính mình và tha thứ cho những người đã làm mình tổn thương.

Đây không phải là một thực hành bắt buộc, thế nên nếu bạn cảm thấy không muốn xin người khác tha thứ thì không cần phải làm như vậy. Nếu nghĩ rằng bạn không thể tha thứ cho chính mình, bạn có thể ngồi trong thinh lặng và tìm xem liệu có một khe hở nhỏ, thậm chí rất nhỏ nhoi trong tim mình có thể cho phép những tia sáng li ti nhất rọi vào. Và nếu chúng ta cảm thấy không thể tha thứ cho người khác vì nghĩ rằng những lỗi lầm đó không thể nào tha thứ được, thì cũng hãy nhận biết điều này. Trong thực hành sự tha thứ, chúng ta chiêm nghiệm tất cả những cay đắng, oán hận mình đang khư khư ôm giữ và chúng đang vận hành như thế nào trong tâm. Và nếu như có chút gì đó nhỏ nhoi mà bạn có thể tha thứ được, điều này rất lợi ích. Đây là một quá trình sâu lắng, trải mở tâm tư, có khi mất cả đời để hoàn tất.

Không nhất thiết phải đưa ra một câu chuyện nghiêm trọng nhất khiến bạn không tài nào tha thứ, bạn có thể chỉ cần xử lý một vài điều xúc phạm nho nhỏ. Hãy để tâm mình thực hành sự tha thứ. Bạn sẽ bắt đầu với những điều không quá to tát và cho phép trái tim mình thực hành. Cũng giống như chúng ta tập luyện cơ bắp vậy. Không bao giờ chúng ta bắt đầu với quả tạ nặng 200 kg cả. Có thể ta chỉ bắt đầu với vài cục tạ nhỏ và rèn luyện cơ bắp từ đó. Và rồi dần dần, cơ bắp ta đủ mạnh để nâng những cục tạ ngày một nặng hơn. Cũng tương tự như thế, với thực hành tha thứ, bạn nên bắt đầu tha thứ cho những sự việc nho nhỏ thôi. Hãy ngồi thinh lặng, mắt khép lại và thở đều đặn. Hãy để thân và tâm buông thư. Cảm nhận sự kết nối của bạn với thế giới xung quanh. Hít thở nhẹ nhàng xuyên suốt khắp toàn thân, đặc biệt là hít thở vào trong trái tim bạn. Khi thở như thế, hãy cảm nhận tất cả những rào cản bạn đã tự dựng lên và những cảm xúc bạn đã ôm giữ trong người vì không tha thứ cho chính mình và cho người khác. Hãy để chính mình cảm nhận nỗi đau ôm giữ một trái tim đóng chặt.

Tìm sư tha thứ từ người khác.

Khi bạn thực hành thở vào trong tim mình và cảm nhận thấy nỗi đau ở đó, hãy thầm lập lại với chính mình: “Tôi đã từng làm tổn thương và tổn hại người khác cách này hay cách khác. Giờ đây hồi tưởng lại, tôi đã từng phản bội, ruồng bỏ hoặc gây ra biết bao đau khổ, vô tình hay cố ý từ sự đau khổ, sợ hãi hay nhầm lẫn của chính mình.” Hãy để bản thân bạn hoài niệm và hình dung lại những lúc bạn làm tổn thương người khác. Nhìn nhận những đau đớn bạn đã gây nên do sợ hãi và rối loạn. Cảm nhận rằng cuối cùng bạn có thể trút bỏ gánh nặng này và xin được tha thứ. Dành nhiều thời gian cần thiết để hồi tưởng lại gánh nặng ôm giữ trong tim bấy lâu nay. Và khi mỗi người xuất hiện trong tâm trí bạn, hãy dịu dàng nói rằng: “Tôi mong bạn tha thứ cho tôi” hoặc “Con mong ba hãy tha thứ cho con.”

Tha thứ cho chính mình.

Để tha thứ cho chính mình, bạn hãy lặng lẽ lập lại câu sau: “Vì tôi đã từng gây ra đau khổ cho người khác, tôi cũng đã làm tổn thương và tổn hại chính mình. Tôi đã phản bội, ruồng bỏ chính mình nhiều lần trong ý nghĩ, lời nói, hành động dù vô tình hay cố ý.” Hãy nhắc nhở bản thân những cách bạn đã từng tự làm tổn thương mình. Trải rộng sự lòng vị tha từng hành động  nguy hiểm mình gây ra. “Vì những cách tôi đã tổn thương chính mình qua hành động hoặc ý nghĩ do sợ hãi, đau khổ, nhầm lẫn, giờ đây tôi trải rộng sự tha thứ trọn vẹn và chân thành. Tôi tha thứ cho chính tôi. Tôi tha thứ cho chính mình. Tha thứ cho chính mình.”

Tha thứ cho những người đã tổn thương hoặc tổn hại mình.


Để trải rộng tâm độ lượng đến những người đã làm tổn thương hoặc tổn hại mình, bạn hãy lập lại: “Tôi đã từng bị người khác làm tổn thương, lợi dụng, ruồng bỏ theo nhiều cách khác nhau, do vô tình hay cố ý qua lời nói, hành động và ý nghĩ.” Hãy hồi tưởng lại những lần bạn cảm thấy bị tổn thương. Hãy nhớ những điều này. Chúng ta đã từng bị phản bội. Hãy hình dung lại những kinh nghiệm đó và cảm nhận nỗi đau bạn đã ôm giữ bấy lâu trong quá khứ. Và giờ đây, cảm nhận rằng có thể xả bỏ gánh nặng này bằng cách từ từ trải rộng sự tha thứ khi tâm bạn đã sẵn sàng. Đừng ép uổng trái tim. Mọi tổn thương không nhất thiết phải được tha thứ chỉ trong một lần ngồi chiêm nghiệm. Mục đích chính là để rèn luyện những bài tập nhỏ những gì bạn nghĩ bạn đã sẵn sàng tha thứ ngay lúc này. Nhẹ nhàng lập lại với chính mình: “Tôi nhớ lại mình đã bị tổn thương, tổn hại, đau đớn và tôi biết rằng chúng xảy ra từ sự sợ hãi, đau đớn, sân hận và nhầm lẫn của người khác. Tôi đã ôm giữ đau đớn này đủ lâu trong lòng. Trong mức độ có thể, tôi tha thứ cho bạn. Bạn, người đã gây đau khổ cho tôi, tôi dành cho bạn sự tha thứ chân thành. Tôi tha thứ cho bạn.”



Ba thực hành lòng vị tha này có thể được lập lại nhẹ nhàng cho đến khi bạn cảm thấy có thể xả bỏ được những gánh nặng trong lòng. Đối với những nỗi đau lớn hơn, có thể bạn chưa cảm thấy nguôi ngoai. Bạn có thể phải trải nghiệm lại gánh nặng của những căm giận mà bạn đang còn ôm giữ. Với trường hợp như thế, bạn hãy chạm vào nó nhẹ nhàng thôi. Hãy bao dung với chính mình khi bạn chưa sẵn sàng xả bỏ và tha thứ, rồi cứ tiếp tục thực hành.


11 Lợi ích của thiền quán về tâm từ (metta)


Bhante Gunaratana
Chân Như Việt dịch

MAR 14, 2017

Chúng ta không cần một xã hội lý tưởng hay một thế giới hoàn hảo để thực hành tâm từ ái. Chúng ta không thực hành để cứu rỗi thế gian hay khiến nó trở nên toàn hảo. Chúng ta thực hành vì chính mình, vì lợi lạc và sự an bình của bản thân. Bất kỳ tác dụng nào sinh ra từ thực hành này đều là kết quả phụ. Nếu sự tập trung hướng ra ngoài bản thân mình, chúng ta sẽ chẳng bao giờ thành tựu được gì cả. Song, may mắn thay, hạnh phúc của chúng ta lại gắn bó mật thiết với hạnh phúc của người khác. Do vậy, sự thực hành tâm từ ái vì lợi ích của chính mình thật ra chính là vì lợi tha.
Trong bài thuyết pháp về Lợi ích của Tâm từ (Kinh Từ Bi), Phật đã lược ra 11 lợi ích thu được nhờ sự thực hành từ tâm, và thầy cũng nói thêm rằng rất nhiều những lợi lạc ngài đưa ra đã được khẳng định bởi các nghiên cứu khoa học hiện đại.
1. Con sẽ ngủ ngon giấc
Khi con bước vào giấc ngủ với cảm giác từ ái đối với chính mình và với người khác, con sẽ buông thư và ngủ yên giấc trong an bình.

2. Con thức giấc trong cảm giác khỏe khoắn.

Khi con ngủ ngon giấc, con sẽ thức dậy trong cảm giác thư thái và tĩnh tại. Với thân tâm an lạc, con sẽ có thể kết nối với gia đình, bạn bè, người thân, láng giềng và kể cả với người dưng một cách chân thật, hài hòa. Con sẽ thấy tươi mới, phấn chấn và hạnh phúc trọn ngày.

3. Con sẽ không gặp ác mộng.
Khi thực hành tâm từ, con sẽ trở nên đủ mạnh mẽ để đối mặt với bất kỳ điều gì xảy ra. Thật ra, Phật đã dạy rằng khi thực hành tâm từ, con sẽ không bị ác mộng quấy rầy.

4. Thân con buông thư, nét mặt con tràn đầy hỷ lạc.

Thân thể con thể hiện chính tâm của con. Khi con cảm thấy yêu thương tất cả chúng sinh, điều đó sẽ hiện rõ trên gương mặt con. Nhìn nét mặt chân thành, an lạc của con, mọi người sẽ muốn đến gần con và thấy hoan hỉ khi ở bên con.

5. Ngay cả cầm thú và thiên nhân cũng cảm thấy gần gũi với con.

Khi thực hành tâm từ ái, tâm con sẽ phát ra một trường an lạc xung quanh mình. Trẻ con đặc biệt mẫn cảm với loại năng lượng này – kể cả loài phi nhân cũng có thể nhận biết được trường an lạc này.
Một ngày nọ khi thầy đang dắt con Nâu đi dạo, một cặp vợ chồng tiến lại gần và người phụ nữ quỳ xuống chỗ con Nâu và trò chuyện với nó. Nó ngoe nguẩy cái đuôi tỏ ra rất âu yếm với cô ấy. Người đàn ông lại bị nó gầm gừ hù dọa.

6. Các vị thần sẽ bảo hộ con con.
Có đôi khi chúng ta cảm thấy như mình được hướng dẫn và che chở bởi những chúng sinh vô hình. Nhận biết điều này như một loại gia trì là một nguồn an bình thanh tĩnh. Dù cho điều này có chính xác hay chỉ là một loại năng lượng nào đó ban cho chúng ta cảm giác được dẫn dắt và che chở, đức Phật xem điều này như một loại lợi ích khi thực hành tâm từ ái.

7. Lửa, độc tố và vũ khí không hãm hại được con
Khi đọc các câu chuyện thời xa xưa, có rất nhiều yếu tố mang tính tượng trưng hay kỳ bí. Đức Phật có kể câu chuyện về những đạo sĩ thực hành tâm từ và được bảo hộ khỏi lửa thiêu đốt, chất độc hay vũ khí xâm hại. Ngài giải thích rằng tham lam, sân hận và si mê chính là ngọn lửa cháy, là nọc độc và vũ khí mà tâm từ ái sẽ bao bọc, hộ vệ cho chúng ta thoát khỏi chúng.
Trong bài pháp về Kinh Lửa Cháy, đức Phật dạy rằng nọc độc chính là 3 thứ - tâm tham lam, sân hận và si mê. Những thứ vũ khí này giống như mũi dao nhọn có thể băm nát tâm an lạc thành từng mảnh, ngài đã dạy như thế. Trong Hợp Tuyển Lời Phật Thuyết, ngài đã miêu tả các vũ khí của thân, ngữ và ý. Trong kinh Udana, ngài đã thuyết rằng: “Họ tranh chấp, gây gổ, cự cãi nhau, đâm vào nhau bằng dao nhọn của ngôn từ: “Cái này mới là chánh Pháp. Cái kia không phải chánh Pháp.” Trong kinh Pháp Cú, đức Phật dạy rằng: “Không có ngọn lửa nào bằng lửa tham đắm, không có sự bất hạnh nào bằng sân hận, không có đau khổ nào bằng si mê, không có hạnh phúc nào bằng sự an lạc.”
Trong một câu chuyện phổ biến về sức mạnh của tâm từ, Uttara một Phật tử tâm huyết theo Phật rất buồn khổ. Nàng kết hôn với một người không hề xem trọng đức Phật và vì thế hơn hai tháng rưỡi nàng không gặp được Phật và các vị đệ tử của ngài. Nàng cảm thấy tuyệt vọng nên cha nàng khuyên nàng thuê một tì nữ để lo cho chồng nàng trong thời gian nàng tu tập hai tuần cuối cùng trong mùa an cư kiết hạ cùng với Phật và tăng đoàn. Uttara chấp nhận và nàng có thể nấu ăn phục vụ đức Phật và các đệ tử của ngài cũng như thọ pháp với ngài.
Một ngày kia, người chồng của Uttara đứng nhìn ra ngoài cửa sổ tòa nhà và thấy nàng đang nấu nướng trong bếp của khu an cư kiết hạ, nàng mặc chiếc tạp dề lấm lem và anh ta cảm thấy vợ mình thật thảm hại vì rằng cô đã chọn khóa nhập thất thay vì sống trong cảnh sung sướng với anh ta. Thấy người chồng tỏ ra khinh thường vợ mình, Sirima, người hầu gái bắt đầu đơm đặt thêm chuyện hãm hại Uttara để cô ta chiếm đoạt chồng của nàng.  Sirima đun sôi bơ sữa trâu và dời khỏi nhà định bụng sẽ hất vào người Uttara.
Khi Uttara trong thấy người hầu gái đến hãm hại mình, nàng đã thiền định về tâm từ bi và nàng hoàn toàn trong trạng thái an lạc.
Cùng lúc đó, những người hầu gái khác đã phát hiện ra hành vi độc ác này nên họ chạy tới cản Sirima lại. Họ túm lấy Sirima và đánh đập túi bụi nhưng Uttara đã ngăn họ lại để cứu sống người hại mình. Sau đó, Uttara tắm gội cho Sirima bằng nước ấm và xoa bóp cơ thể cô ta bằng thảo dược và tinh dầu để làm dịu những vết thương. Sirima quỳ xuống đất xin nàng tha thứ. Uttara nói rằng nàng sẽ tha thứ cho Sirima nếu đức Phật khuyên nàng làm như vậy.
Ngày hôm sau, Sirima đến hỏi đức Phật xin tha thứ cho hành vi của mình. Đức Phật hỏi Uttara nàng cảm thấy thế nào khi Sirima đổ nồi bơ sữa trâu đun sôi lên nàng và Uttara đã trả lời rằng: “Con biết ơn Sirima vì cô ấy đã chăm sóc chồng con để con có thể tu nhập thất hai tuần an cư kiết hạ với tăng đoàn cao quý. Con không thù hận cô ấy mà chỉ đầy yêu thương.” “Tốt lắm Uttara” – Đức Phật nói: “Vì không mang độc tâm, con đã chinh phục được kẻ đã lợi dụng con. Với tâm bố thí rộng rãi, con chinh phục được kẻ keo kiệt. Vì nói lên sự thật, con chinh phục được kẻ dối gạt.” Theo lời khuyên của đức Phật, Uttara đã tha thứ cho Sirima và sau đó Sirima quy y với đức Phật.
Ở một câu chuyện khác, đức Phật đã nói về Culasiva Thera, người không hề bị nhiễm độc tâm vì sự thực hành sâu màu của ông về tâm từ.
Luận giải Kinh Cú Pháp có kể về 4 vị Sa di thực hành tâm từ cao sâu đến độ họ không hề bị một loại vũ khí hãm hại. Không chỉ các đệ tử của đức Phật được hộ trì bởi tâm từ mà trong một câu chuyện khác, một con bò cũng thoát khỏi một mũi tên bắn vì lòng yêu thương nó dành cho chú bê con.
Đức Phật dạy rằng sáu căn – nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân, ý – đều nằm trên lửa cháy. Chỉ một trong sáu căn này cũng đủ để thiêu rụi chúng ta. Đối trị với chúng, ngài dạy, là phải tri biết hiện thực.
Giữ chánh niệm và quán sát các giác quan và trạng thái tác động như thế nào lên mình. Hãy quán xét những kinh nghiệm riêng của bản thân; quán xem chúng ta bị bỏng cháy như thể nào trong ngọn lửa của tham lam, hận thù và si mê. Khi thực hành tâm từ, hơi thở của các con sẽ trở nên bình lặng và các con sẽ cảm thấy tràn ngập tình thương và lòng bi mẫn đến mức tâm các con sẽ tự mong ước mọi chúng sinh đều sống trong an bình và hòa ái.
8. Tâm con sẽ lập tức tĩnh lặng

Tâm từ sẽ khuấy động cảm giác thân thiện khiến chúng ta cảm thấy tĩnh lặng và hạnh phúc. Đó mới thật là một lối sống tuyệt diệu biết bao!
9. Làn da của con sẽ sáng hơn
Từ tâm thể hiện trên nét mặt con. Khi con thực hành từ tâm, hỷ lạc sẽ dâng trào. Thoạt tiên có thể khó nhận ra nó, nhưng khi hỷ lạc tăng dần, nó sẽ thấm đẫm toàn bộ thân và tâm con. Tâm từ không phụ thuộc vào bất cứ thời gian, nơi chốn hay điều kiện cụ thể nào. Khi đánh thức được tâm từ, nó có thể cư ngụ mãi trong đời con. Gương mặt con không thể dấu đi những gì đang diễn ra trong tâm. Khi bực bội cáu giận, nó sẽ thể hiện trên nét  mặt. Khi tâm an tĩnh, mọi người đều thấy rõ. Năng lượng của tâm từ sẽ nhuộm đẫm từng đường gân thớ thịt và nuôi dưỡng toàn bộ hiện hữu nơi con. Nhìn con sẽ đầy sáng sủa, tĩnh lặng và an bình.
10. Con sẽ chia tay thế gian với một tâm thức trong sáng
Suy niệm về chết an bình có thể sẽ dễ chịu. Khi phải đương đầu với nhiều mâi thuẫn chưa được giải tỏa, cái chết có thể sẽ khó khăn. Tâm từ có thể giúp cái chết dễ dàng hơn đối với người hấp hối và những người xung quanh.
Sự an lạc chân thật và vẻ an lạc bề ngoài có sự khác nhau. Trông bên ngoài, con có thể rất hoan hỉ, thậm chí con có thể pha trò cho người khác. Song, khi đối diện cái chết, nếu tham lam, hận ghét và si mê vẫn còn ẩn náu đâu đó trong tâm hồn con, thì cái hoan hỉ vui tươi đó sẽ biến mất. Thực hành tâm từ hằn sâu trong đáy tâm thức con và giúp tâm con có sự an lạc chân thật. Với tâm từ, con sẽ ra đi trong bình an không chút vướng bận.
Trong kinh Tăng Chi Bộ, Samavati, bà hoàng hậu mà đức Phật cho phép trở thành người hướng dẫn thực hành tâm từ, bị thiêu sống trong khi bà đang luyện thực hành tâm từ ái cho một nhóm phụ nữ. Magandiya chính là thủ phạm. Quá kiêu hãnh với sắc đẹp của mình, Magandiya khước từ hết những người cầu hôn mình. Một ngày nọ, vua cha nàng trông thấy Phật ngồi dưới gốc cây, ông hỏi Phật cưới con gái mình. Đức Phật giải thích cho vua thệ nguyện đời sống độc thân của ngài và ngài khước từ khiến cho Magandiya cảm thấy bị xúc phạm. Cô ta quyết định trả thù. Magandiya biết là Samavati là một trong những cư sĩ được đức Phật quý mến nên cô ta châm lửa đốt tòa nhà nơi Samavati đang hướng dẫn thực hành tâm từ cho hơn 500 phụ nữ. Tất cả đều thiệt mạng trong đám cháy này.
Khi bị thiêu sống, Samavati tuyên bố rằng: “Qua nhiều đời kiếp, thân xác chúng ta đã bị thiêu đốt nhiều lần. Khi các em chuyển từ sự sống sang cái chết và quay lại sự sống, hãy chú tâm !” Lời hiệu triệu của bà mạnh mẽ tới mức 500 người phụ nữ cùng ra đi với bà nhận được niềm cảm hứng trong thực hành tâm từ trong những giây phút cuối cùng. Dù cho thân xác họ bị ngọn lửa thiêu cháy, tâm họ đã được giải thoát.

11. Con sẽ ra đi trong an lạc.
Nếu tại thời điểm chết, con chưa hiểu được chân lý tối hậu, con vẫn sẽ được thọ sanh vào cõi cực lạc. Nếu con chưa hoàn tất đường tu giác ngộ trước khi từ giã thế gian thì trạng thái an lạc do tâm từ sinh ra vẫn cho phép con được tái sinh trong một cõi cao.
Bất kể chúng ta có xem cõi thiên là một nơi có thật hay không, điều này cũng thúc đẩy ta thực hành tâm từ khi còn có thể.


Trích từ tác phẩm Căn Bản Lòng Bi: Thực hành Tâm Từ Ái của Thiền sư Bhante Gunaratana (2017) 

Một Phút Minh Triết



Trò: Có cái gì gọi là một phút minh triết được không nhỉ?
Thầy: Dĩ nhiên là có chứ!
Trò: Nhưng hẳn là một phút thì quá ngắn ngủi?
Thầy: Năm mươi chín giây thì lại quá dài.



TRƯỞNG THÀNH

Thầy nói với một đệ tử suốt ngày cầu nguyện: “Khi nào con mới ngưng dựa dẫm vào Thượng đế và tự đứng trên đôi chân của mình?”
Đệ tử sửng sốt: “Nhưng chính Thầy là người dạy chúng con phải xem Thượng đế như  Cha mà?”
Thầy: “Đến khi nào con mới chịu hiểu Cha không phải người để con dựa dẫm mà là người vứt bỏ đi thói quen dựa dẫm của con?”

TRONG SÁNG

“Đừng tìm kiếm Thượng đế,” – Thầy nói: “Hãy chỉ nhìn – và rồi mọi sự sẽ hiển bày.”
Trò: “Nhưng nhìn như thế nào ạ?”
Thầy: “Mỗi khi con nhìn vào bất kỳ điều gì, hãy chỉ nhìn vào đúng sự vật đó và không gì khác hơn nữa.”
Trò cảm thấy hoang mang, vì vậy Thầy giải thích theo cách đơn giản hơn: “Chẳng hạn, khi con nhìn vào mặt trăng, hãy chỉ nhìn mặt trăng và đừng thấy gì khác nữa.”
Trò: “Khi nhìn trăng thì thấy mỗi trăng chứ còn thấy cái gì nữa đâu Thầy?”
Thầy: “Kẻ đói khát sẽ thấy đấy là chiếc bánh pho mát . Kẻ đang yêu lại thấy đó là khuôn mặt người mình yêu.”


TÔN GIÁO

Một vị chức sắc cao trọng trên đường đi công du ghé vào thất đảnh lễ Thầy.
“Công việc của con rất bận rộn nên con không có thời gian để nghe một vài pháp dài,” - ông ta nói, “Liệu Thầy có thể tóm gọn tinh túy giáo pháp trong vài ba đoạn văn cho một người bận rộn như con?”
“Ta sẽ tóm lại chỉ trong một từ duy nhất vì lợi lạc của ông.”
“Tuyệt đỉnh! Từ đó là gì vậy?”
“Thinh lặng.”
“Làm sao để đạt được sự  Thinh Lặng?”
“ Thiền định.”
“Cho phép con hỏi vậy  Thiền định là gì?”
“là Thinh Lặng”.


TỈNH GIÁC

“Con phải làm gì để đạt được sự Giác Ngộ?”
“Con làm những điều đơn giản như mỗi sáng mặt trời mọc lên vậy.”
“Vậy thì tất cả những pháp hành tâm linh Thầy chỉ dạy để làm gì chứ?”
“Để đảm bảo con không ngủ quên khi mặt trời mọc.


CÓ MẶT Ở ĐÂY

“Con có thể tìm thấy sự Giác ngộ ở đâu?”
“Ở đây.” – Thầy đáp
“Khi nào sự Giác ngộ xảy ra?”
“ Đang đang xảy ra ngay tại lúc này.”
“Sao con không kinh nghiệm được nó?”
“Vì con không chịu nhìn.”
“Con nên tìm kiếm cài gì”
“Chẳng gì cả. Hãy chỉ nhìn thôi.”
“Nhìn vào cái gì ạ?”
“Bất kỳ sự vật gì mắt con thấy.”
“Con có phải nhìn sự vật theo một cách đặc biệt nào đó không?”
“Không, nhìn như con vẫn nhìn bình thường.”
“Nhưng chả phải con vẫn nhìn mọi vật theo cách bình thường đấy thôi?”
“Không hề.” – Thầy đáp.
“Tại sao lại không hề?”
“Vì để nhìn thấy, con phải có mặt ở ngay tại đây.  Thường thì con toàn ở đâu đó mà thôi.”


NGỘ

“Làm sao để con không bao giờ phán xét hàng xóm của con?”
“Bằng cách cầu nguyện.”
“Thế thì tại sao đến giờ con vẫn chưa đạt được đức hạnh ấy?”
“Đó là vì con chưa cầu nguyện đúng chỗ.”
“Chỗ đó ở đâu?”
“Trong lòng Thượng Đế.”
“Làm sao con tới đó được?”
“Khi con hiểu rằng kẻ tội đồ không hiểu việc mình phạm và luôn đáng được tha thứ.”


ẢO GIÁC

“Làm sao để con thành tựu một Đời sống Vĩnh hằng?”
“Đời sống Vĩnh Hằng là ngay bây giờ. Hãy sống trong hiện tại.”
“Nhưng chẳng phải con đang sống trong hiện tại đó thôi?”
“Không hề.”
“Tại sao không?”
“Vì con chưa chịu buông bỏ quá khứ.”
“Vì sao con phải buông bỏ quá khứ? Đâu phải quá khứ lúc nào cũng xấu.”
“Buông bỏ quá khứ không phải vì nó xấu mà là vì nó đã chết rồi.”


HẠNH PHÚC

“Con tuyệt vọng và cần sự trợ giúp nếu không con sẽ hóa điên mất. Chúng con sống chung trong một căn phòng – vợ con, các con của con bao gồm cả dâu rể.  Vì vậy mọi người đều căng thẳng, chúng con gào thét, la lối lẫn nhau. Căn phòng thành địa ngục rồi.”
“Con có hứa sẽ nghiêm túc làm theo lời Thầy khuyên không?” – Thầy nói giọng nghiêm nghị.
“Con thề sẽ thực hiện bất kỳ điều gì Thầy khuyên.
“Tốt lắm. Con hiện nuôi bao nhiêu con gia cầm?”
“1 con bò, 1 con ngỗng và 6 con gà.”
“Con mang hết bọn chúng vào nhà ở chung rồi 1 tuần con quay lại đây.”
Đệ tử rất kinh hãi. Song anh ta đã hứa sẽ làm theo lời Thầy dạy nên đành mang hết lũ gia cầm vào nhà. Một tuần sau, anh ta quay lại, thân hình tiều tụy, than vãn: “Con đã suy nhược thần kinh hoàn toàn. Bẩn thỉu, hôi thối! Tiếng ồn! Tất cả chúng con đang trên bờ vực của sự điên loạn.
“Bây giờ con hãy quay về và bỏ lũ gia cầm ra khỏi nhà.” – Thầy nói.
Người đàn ông chạy một mạch về nhà. Hôm sau ông ta quay lại mắt lấp lánh niềm vui: “Cuộc sống mới tuyệt vời làm sao! Lũ gia cầm đã bị tống ra khỏi phòng rồi. Nhà con như một Thiên đàng – thật là yên lặng, sạch sẽ và rộng rãi.”


THIỀN ĐỊNH

Một đệ tử ngủ gật và nằm mơ thấy mình đang tiến vào cổng Thiên Đàng. Anh ta rất ngạc nhiên khi thấy Sư phụ của mình và các môn sinh khác đang ngồi ở đó nhất tâm trong thiền định.
“Đây là sự tưởng thưởng của Thiên Đàng sao?” Anh ta la lên. “Tại sao? Dưới hạ giới chúng ta cũng đang làm đúng thế này mà?”
Anh ta nghe một Tiếng nói vẳng lên: “Đồ ngốc! Con nghĩ là những người thiền định kia đang ở trên Thiên Đàng sao? Ngược lại mới đúng – Thiên Đàng đang ở bên trong họ đó.!”


LỜI NÓI

Người đệ tử vội vàng chạy về báo với Sư Phụ tin đồn anh ta nghe được ngoài chợ.
“Khoan đã,” – Sư phụ nói: “Những gì con sắp nói ra đây có đúng là sự thật không?”
“Con không nghĩ thế đâu ạ.”
“Nó có lợi ích gì không con?”
“Không lợi ích gì ạ.”
“Nó có khôi hài không?”
“Chả khôi hài tí nào.”
“Thế thì chúng ta nghe làm gì hả con?”


NGỤC TÙ
“Con rất hãnh diện về trí tuệ của bản thân.” – Thầy nói với một học trò. “Con chẳng khác nào gã tù nhân bị kết án đang rất thỏa mãn với cái xà lim to đùng của mình.!”

Trích dẫn tác phẩm Một Phút Minh Triết (One Minute Wisdom) - Anthony De Mello.


Thiền Hành (Walking Meditation)

99% kinh nghiệm về thiền tập của tôi là thiền tọa (ngồi thiền), lưng thẳng như mũi tên, trong tư thế 7 điểm của đức Phật Tì Lô Giá Na và...