Trò: “Con cần điều gì để được giác ngộ?”
Thầy: “Con phải nhận ra được cái rơi xuống mặt
hồ mà chẳng hề tạo chút gợn sóng; lướt qua những tán lá cây mà chẳng hề gây tiếng
động, tràn ngập cánh đồng mà chẳng hề lay một lá cỏ.”
Sau một tuần suy tư không kết quả, trò hỏi: “Điều
đó là cái gì vậy Thầy?”
“Điều đó?” Thầy đáp: “nhưng nó không phải là điều
gì cả”
“Vậy nó chẳng là gì cả sao?”
“Có thể nói như vậy”
“Thế thì làm sao ta tìm thấy nó được?”
“Thầy có nói
con đi tìm nó không? Thấy được nó nhưng đừng truy tìm. Truy tìm con sẽ chẳng thấy.”
******************************
“Ông hãy cho biết một tác dụng thiết thực, cụ
thể của thực hành tâm linh đi!” Một vị theo chủ nghĩa hoài nghi chất vấn, thái
độ sẵn sàng tranh cãi.
“Đây là một ví dụ,” – Thầy đáp. “Khi bị ai đó
xúc phạm, ông có thể đưa tâm linh của mình đến một tầm cao mà không có sự xúc
phạm nào có thể chạm tới.”
******************************
Một vài môn đệ đi du ngoạn trên một ngọn núi cao phủ đầy tuyết
trắng. Vũ trụ tịch lặng bao trùm khắp không gian. Họ tò mò muốn biết trong màn
đêm có âm thanh gì ở đó hay không nên bật máy thu âm để ngoài cửa lều rồi đi ngủ.
Họ quay trở về tu viện hôm sau và bật máy ghi
âm nghe thử. Chẳng một tiếng động: hoàn toàn tịch lặng.
Thầy, người cũng lắng nghe máy ghi âm, bước
vào và hỏi: “Các con không nghe thấy sao?”
“Nghe thấy gì ạ?”
“Sự hòa nhịp của những dải ngân hà đang chuyển
động.” – Thầy đáp.
Các môn đệ nhìn nhau bối rối.
********************************
“Vì sao ông đến với Thầy?”
“ Vì đời tôi đã chẳng đi tới đâu và chả cho
tôi được gì.”
“Thế bây giờ đời ông đang đi về đâu?”
“Chả đâu cả.”
“Thế giờ đây đời cho ông được cái gì?”
“Chả gì cả.”
“Thế thì có gì khác nhau?”
“Giờ đây tôi chẳng đi đâu hết vì chẳng cần đi
đâu; tôi chẳng được gì vì chẳng có gì để ham muốn.”
**************************************
**************************************
“Con sẵn lòng đi đến bất kỳ nơi đâu để truy
tìm chân lý!” Một đệ tử hăng hái tuyên bố.
Thầy mỉm cười. “Khi nào con bắt đầu khởi hành
thế?” – Thầy hỏi.
“Ngay khi Thầy chỉ cho con phải đi tới đâu.”
“Thầy đề nghị con đi theo hướng cái lỗ mũi của
con chỉ tới.”
“Vâng, nhưng con sẽ dừng lại ở đâu?”
“Bất kỳ chỗ nào con muốn.”
“Và chân lý sẽ ở đó chứ ạ?”
“Đúng, ở ngay trước mũi của con, nó nhìn chằm
chằm vào con mắt bị lòa của con đấy.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét